"Đại cứ lao vào đối thủ, buộc đối phương phải đánh "cận chiến", kết quả là trăm lần như một, Đại luôn chiến thắng, dù sau mỗi cuộc "so găng" là tay chân mặt mũi cậu bé đầy vết rách bầm, sưng húp...
Từ cậu bé mồ côi lì đòn...
Tại khu vực làm ăn của Đại (Đại Cathay tư Công Lý (nay là Nam Kỳ Khởi Nghĩa) – Nguyễn Công Trứ) có 1 rạp chiếu bóng tên là Cathay. Không riêng gì Đại, mà nơi đây còn tập trung khá nhiều trẻ bụi đời có cùng hoàn cảnh như Đại. Không gia đình, không được giáo dục, bọn trẻ bụi đời liên tục đánh lộn giành khách, đứa nào gan lỳ, có sức khỏe thì đứa đó chiến thắng và được nhiều khách hàng hơn, cuộc sống vì vậy mà cũng đỡ vất vả hơn.
Dù mới đến khu vực này, nhưng với bản tính lỳ lợm và liều lĩnh, Đại cứ lao vào đối thủ, buộc đối phương phải đánh "cận chiến", nhờ vậy mà Đại phát huy được những cú đấm của mình, còn đối thủ dù cao lớn hơn nhưng trở nên bị động, lúng túng. Kết quả là trăm lần như một, Đại luôn là kẻ chiến thắng trong các cuộc "tỉ thí", dù sau mỗi cuộc "so găng" là tay chân mặt mũi cậu bé đầy vết rách bầm, sưng húp.
Đại Cathay xuất phát điểm là một cậu bé mồ côi lì lợm (ảnh minh họa) |
Trở thành một tay anh chị của những đứa trẻ bụi đời từ thủa thiếu niên, Đại giao cho đàn em đi đánh giày, bán báo rồi mang tiền về nộp vào cuối ngày. Mỗi buổi sáng, hàng chục thiếu niên cả trai lẫn gái tụ tập quanh Đại Cathay nhận công việc và địa bàn. Ông H "kể lại rằng" Đại rất hào phóng, chia hết tiền cho đàn em, chỉ giữ lại cho mình một khoản nhỏ, đủ cà phê, thuốc lá cho ngày hôm sau. Đàn em bị ế báo, bị mưa ướt thuốc lá, Đại không chửi bới, đánh đập như những tên chăn dắt khác mà còn lấy của đứa may mắn hơn để cho thêm.
10 tuổi, là thằng bé đánh giày ở rạp CaThay, dưới sự quản sự của ông "trùm" Tám Lâu. Thế nhưng chính Đại "một kẻ nhỏ con" có đôi khi còn bé hơn kẻ khác nửa cái đầu nhưng lại có một bản tính khác người. Liều lĩnh và lỳ lợm. Ở rạp hát Cathay, không ngày nào trước cửa rạp hát không xảy ra những vụ đánh lộn giành khách giữa đám trẻ bụi đời.
Lì lợm và liều lĩnh, Đại cứ lăn xả vào đối thủ liên tục tấn công, dù kẻ đó có cao hơn nửa cái đầu cũng mặc. Trăm lần như một, Đại luôn là kẻ chiến thắng, dù tay chân mặt mũi đầy vết rách bầm. Nghiễm nhiên, hắn trở thành thủ lĩnh của đám nhóc tì du thủ du thực trong khu vực. Vì vậy, 14 tuổi, cũng nghiễm nhiên, Đại Cathay được quyền ráp thêm "tên đất" vào sau tên cúng cơm để trở thành Đại Cathay, "đại ca" đường Nguyễn Công Trứ.
…Đến thủ lĩnh giang hồ nhí
Lúc ấy, khu vực Cầu Mống- Dân Sinh- Cầu Ông Lãnh được dân giang hồ gọi là khu Da Heo, do Tám Lâu cai quản. Sáng sáng, Tám Lâu ở trần, mặc quần dài, ngồi trên chiếc xích lô đạp rào khắp khu vực đi kiểm tra lãnh địa, mặt luôn đằng đằng sát khí, bà con buôn bán ở khu Da Heo sợ hắn như một hung thần. Tất cả người buôn bán đều phải "đóng xâu" cho Tám Lâu để làm ăn được yên ổn.
Nhiều lần chứng kiến thằng nhóc đánh giày từ đâu mới đến trổ tài đánh đấm, thu phục đám trẻ bụi đời, Tám Lâu thấy có cảm tình với Đại. Thỉnh thoảng Tám Lâu kêu Đại đi nhậu với mình và kết nghĩa anh em rồi muốn nuôi dưỡng Đại để làm những việc đại sự như tiêu giết băng nhóm khác hoặc những kẻ không chịu thuần phục trong khu vực.
Thế nhưng, chứng kiến những việc làm bất nhân bất nghĩa của Tám Lâu, Đại vẫn bỏ ngoài tai. Bởi vì, lúc đó Đại là thằng bé thất học, bị đẩy ra ngoài xã hội va đạp với thói hư tật xấu quá sớm nhưng trong sâu thẳm đầu Đại vẫn còn biết suy nghĩ thế nào là phải trái đúng sai. Nhìn những đưa bạn cùng cảnh ngộ phải nộp "tô" rồi bị Tám Lâu chà đạp, đánh đập và bóc lột sức lao động, Đại không chịu nổi.
Khu vực mà một thời Đại Cathay làm mưa làm gió |
Suy đi tính lại, Đại thấy thương những bạn bè cùng cảnh ngộ, lại xét thấy trước những sự đàn áp của các ông trùm, những thằng nhóc có đánh giày đến mòn tay vẫn không có lúc nào ngóc đầu lên được.
Thế là, Đại đã bàn với bạn bè cùng tuổi trong nhóm đánh giày tách ra làm ăn riêng. Sau một lế hoạch được bàn tính, Đại và một số bạn bè như Tư mỏ chuột, Năm lửa, Tư Chà gà, Cái Thị… tách ra về ngõ Da Heo (Cách rạp CaThay không xa) lập hội. Chính những bạn bè sát cánh của Đại sau này là những tên tuổi giang hồ khét tiếng một thời mà mỗi khi nhắc đến ai cũng phải khiếp vía.
Từ đây, Đại bắt đầu phải đương đầu với các thế lực giang hồ Sài Gòn khác. Việc đầu tiên là tránh được sự thâu tóm của trùm Tám Lâu. Hắn vốn đã không ưng bụng vì Đại không nghe lời và dám đứng ra làm ăn độc lập. Đó là chưa kể những tên tuổi khác sẵn sàng cho thằng bé Đại biến mất.
Trong hoàn cảnh đó, Đại phải khôn ngoan để chống chọi, thoát nạn và mưu cầu miếng cơm manh áo nơi đầu đường xó chợ. Đồng thời, phải đảm bảo được công ăn việc làm cho nhóm bạn trong nhóm. Từ những sự khéo léo chèo chống này, Đại đã dần dần trở thành thủ lĩnh nhí…
(Còn tiếp)